Xin lỗi, em quên anh luôn nhé !?

¹º²

Thanh Niên Xóm
Không còn khóc nữa.

Không còn cố níu kéo nữa.

Không còn những đợi chờ.

Không còn những lần tự dối ghạt bản thân .




Và anh đã ra đi một chiều như thế....

Một chiều mà em đã dang cánh tay vô vọng, rồi phải đau lòng rút lui về.

Một chiều mà em gào ghét như một con điên, khóc ròng trên vai thằng bạn, cũng không thể nào xóa hết mọi tổn thương.

Một chiều mà anh cứ dửng dưng, em không thả, thì anh cũng tự bay ....

Một chiều của nhiều năm về trước ..... em đã chết lặng một phần hồn.


Vậy mà em cứ tin chỉ cần mình đừng thôi hi vọng, chỉ cần mình yêu anh, tiếp tục yêu anh, thì anh sẽ quay lại .

Vậy mà em cứ tin, chỉ cần mình đứng đợi thì yêu thương thể nào cũng sẽ đc đáp trả bằng yêu thương.

Vậy mà em cứ tin...

Rồi một mình ôm mặt khóc trong vô vọng .
Anh này, anh biết em yêu anh mà phải không ?

Anh đã biết như thế, sao cứ để em ngàn lần tổn thương làm nỗi đau nào thì cũng thành hình, thành khối ?


Trích:
Đừng giả vờ thương hại em nữa.

Khi những bàn tay đan đã vuột mất từ lâu.

Đừng giả vờ thấy nhớ em.

Khi trái tim anh say nắng trước một nàng gió khác.

Đừng giả vờ như một người anh hùng.

Khi em không cần một hiệp sĩ giấy bỏ em ngoài bóng tối .

Đừng giả vờ đau khi em buồn.

Khi vòng tay kia anh dành cho một người khác.

Đừng giả vờ ban phát những cử chỉ yêu thương.

Khi tất cả chỉ là những diệu bộ hờ hững.

Và đừng nhìn em - bằng con mắt thương hại.

From : My diary

6357cb1061a798b58fd55432d76e0ff9_43874977.64013352769401.jpg



Trả em về một chiều mưa hạ .

Trả em về với thinh không.

Trả em về với những yêu dấu ban đầu .

Làm ơn, trả em về ngày hôm qua, những ngày không có anh.

 
Bên trên