Tú xin lập box này để lấy đây làm nhật ký cá nhân cho mình, T sẽ viết nhật ký của mình tại đây, chia sẻ mọi điều T nghĩ và trả qua trong đời. T ko muốn tạo quá nhiều chủ đề sẽ làm loãng chủ đề diễn đàn và không hay. Mong các bạn đọc nhật ký của mình thì hãy đọc bằng cảm tấm lòng bạn nhé, mình sẽ chia sẻ những gì mình nghĩ một cách trân thực, từ đáy lòng.
nếu bạn có trả lời thì hãy tập chung vào chủ để mình nói, không chém gió hay nói gì khác tại đây, mình xẽ xóa bài đó nếu nó lạc chủ đề.
Nhưng trước hết giới thiệu qua về chủ nhân box nhật ký này.
Họ và tên: Nguyễn Cao Tú
Sinh ngày: 01/06/1991
Tại: Thông Trung - Xã Việt Hùng - Huyện Đông Anh - Hn
Quê quán: Dục Nội - Việt Hùng - Đông Anh - Hn
Quá trình học tập:
Trường Tiểu Học Việt Hùng
Trường THCS Viêt Hùng
THPT Liên Hà A13k43
Gia đình thuần nông, bố mẹ đều làm ruộng, có 1 chị và 1 em gái.
Sở thích: Làm web, chơi game, nghe nhạc...
Ghét: Không thích chơi thể thao cho lắm, bị dị ứng với bụi và món Tôm (cứ ăn gì dính đến Tôm là bị dị ứng). Ghét ông bố, quý mẹ ở nhà chỉ biết nghe lời mẹ. Người tôn trọng nhất trong đời là mẹ.
Nhận xét: Là một người bình thường, không ngoan mà cũng ko hiền, nhiều lúc hay cáu gắt với em gái, đôi khi chỉ biết nghĩ tới mình bỏ quên mọi thứ xung quanh. Học hành bình thường, bản thân càng cố học thì kết quả lại càng thấp. Do vậy nhiều khi bất cần đời.
Tướng mạo: Bình thường, mặt nhiều mụn--> khá xấu trai, nhưng tạm chấp nhận được.
Tình trạng yêu đương: Chưa rõ, vẫn mơ hồ trong tình cảm
Hình ản: cập nhật sau
Bài hát ưa thích: Một trái tim một tình yêu.
[AUDIO]http://www.fileden.com/files/2008/10/18/2149051/Nhat%20Khang%20-%20Mot%20Trai%20Tim%20Mot%20Tinh%20yeu.mp3 [/AUDIO]
Hom nay ngày 04/09/2009 lúc 8:14PM:
Bài đầu tiên mình muốn chia sẻ với mọi người là về diễn đàn, vì ý tưởng gộp 2 diễn đàn. Việc này đã nói rất lâu, nói khá nhiều, lần trước nói thật lòng ko muốn gộp là do hồi đó không được coi trọng, Anh Công hồi đó cũng hơi tự cao... thú thật hồi xưa em cũng ghét anh lắm, nói chuyện với anh thì gọi anh em, nhún nhường, nhưng nhiều lúc thì gọi bằng Bác.. nói chuyện với người khác T cũng ko gọi bằng anh đâu. Mọi người ủng hộ nên không đồng ý xát nhập, 4rum bên kia quá xa lạ với mình, mình vào đó mà ko biết viết gì, ko biết làm gì và không biết nói. Mọi thứ với T dường như là vô nghĩa nếu ko có diễn đàn này. T bỏ game được cũng nhờ chú tâm vào diễn đàn này. T không tự nhận mình là 1 con người tâm huyết, kiên trì, nhưng thú thật quãng thời gian không được vào diễn đàn 1 ngày với mình thật khó chịu, việc đầu tiên khi bật máy tính là vào diễn đàn xem thế nào. Các bạn của tôi hồi đó cũng rất ủng hộ như Vô Tình Yêu (Tráng) Bizy (Hà) N_H_Thanh (Thanh), chungkoconyeu (chung), Chjvip (Lệ Chi).... Do vậy mà mình đã hứa và quyết tâm không gộp diễn đàn.
Trong 2 ngày sau khi chát với A Công và A VÔ DANH, mình đã suy nghĩ nhiều. Nhất là khi anh Công nói anh ấy hồi trước cũng hơi trẻ con 1 chút. Do vậy mình càng nghĩ nhiều hơn, Em cám ơn 2 anh đã coi trọng em, em nhận thấy mình cũng ko sứng đáng được coi trọng như thế, em là đứa rất bình thường, chỉ có lòng thôi, khả năng thì kém. Em hoàn toàn hiểu ý của các anh, em biết tất đó, nhưng nếu anh ở vị trí của em.
Khi em đã từng làm mất lòng các bạn thân của mình, khi khiến cho lienha.info đóng của anh ạ, họ đã nói em, đã chửi em, em cảm thấy mình thật xấu hổ. Và khi em quyết tâm làm lại lienha.net chính họ, những người luôn sát cánh bên em, không bỏ em, ngay cả khi vào diễn đàn chỉ có em và họ, cả diễn đàn không tới vài người. CHính họ đã cho em niềm tin, họ đã ủng hộ hết sức mình. Chúng em là học sinh, nhà em có điều kiện hơn 1 chút, có máy tính, có mạng. Nhưng Anh có biêt rằng nhà Bizy, Vô Tình Yêu, THanh, Chung nhà họ khó khăn hơn, không có máy tính, lại càng ko thể có mạng. Mỗi khi họ ra mạng, họ đều vào diễn đàn, viết bài ủng hộ, động viên em. Em đã làm họ buồn một lần, em không muốn làm họ buồn thêm 1 lần nữa.
Giải sử như bây giờ em có close lienha.net thật sự đi chăng nữa, các mem khác và mọi người có thể vào, nhưng em có thể tin rằng em sẽ không vào diễn đàn đó. Vì sao ư ?
Nó quá xa lạ với em, với em lienha.net từng box từng bài, nó ăn xâu vào trong tiềm thức, làm sao em có thể chấp nhận được, bởi vậy nếu đóng của 4rum này, em sẽ chọn cách ra đi, sẽ không làm gì tổn hại đến nó, và cũng không quan tâm tới nó. Em sẽ làm 1 người đi lang thang trên Net, đi tới nơi nào mình muốn, mà ko biết chỗ dừng.
Đối với em là admin hay mem ko quan trọng, Admin cũng chỉ là người quản lý. làm mem thì vui hơn, nói chuyện cũng thoải mái, admin được tôn trọng thật, nhưng cũng chẳng lợi ích được gì. Em muốn xin bên kia 1 cơ hội, em cũng hiểu cái khó bên kia không muốn chấp nhận. Mong Admin bên đó cũng hiểu cho em, mỗi bến đều có 1 cái lý của nó, vì vậy nếu thảo luận nó ko đi đến s đâu cả. Nhưng ai là mem truyền thống ở cả 2 bên, chẳng ai muốn ra đi, muốn bỏ đi mái nhà xưa iu dấu của mình, để đến 1 nơi xa lạ, dù cho nó có đẹp hay đông đi chăng nữa.
Em gặp quá nhiều chuyện buồn, do vậy em cũng muốn còn 1 cái gì đó. XIn đừng lấy đi thứ cuối cùng này của em. Xin hãy cho em được là em, xin hãy cho lienha.et được là chính mình và đi con đường mà những người ủng hộ nó đã chọn. Dù con đường đó có khó khắn, gian khổ, vắng vẻ. Đôi khi những điều em viết lên ko phải là để cho ai đọc, viết ra em thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn. Em biết không nhiều, nhưng cũng muốn chia sẻ những gì mình biết với tất cả mọi người. Họ có thể nói em cố chấp, em bảo thủ... Nhưng em muốn được là em, em muốn làm những gì mình muốn. Em muốn có 1 nơi để mình là Nguyễn Cao Tú, không phải đi đâu, em sẽ mãi tự hào vì mình đã góp phần xây dựng lienha.net với em câu nói Một thời để nhớ là điều mà em muốn chia sẻ với mọi người nhiều nhất. Mãi mãi em sẽ nhớ nó.
Em cũng có 1 ý tưởng, có thể làm cả 2 bên vui lòng, 4rum kia và 4rum này vẫn tồn tại, nhưng liên hà sẽ chỉ có 1 4rum.
Nhưng để thực hiện ý tưởng này rất rễ, nhưng lại khó, khó ở chỗ ý kiến của các bạn em, em sẽ hỏi ý kiến của các bạn. Nếu họ vui lòng, em sẽ thực hiện ý tưởng đó.
Đón đọc tiếp phần sau, ý tưởng đó nếu bạn có nhu cầu :13: (viết hết ra cũng vui lên nhiều rồi)
Dài quá, lủng củng thì xin lỗi, văn mình ko hay, chỉ ngồi trước màn hình nghĩ sao thì viết vậy.
nếu bạn có trả lời thì hãy tập chung vào chủ để mình nói, không chém gió hay nói gì khác tại đây, mình xẽ xóa bài đó nếu nó lạc chủ đề.
Nhưng trước hết giới thiệu qua về chủ nhân box nhật ký này.
Họ và tên: Nguyễn Cao Tú
Sinh ngày: 01/06/1991
Tại: Thông Trung - Xã Việt Hùng - Huyện Đông Anh - Hn
Quê quán: Dục Nội - Việt Hùng - Đông Anh - Hn
Quá trình học tập:
Trường Tiểu Học Việt Hùng
Trường THCS Viêt Hùng
THPT Liên Hà A13k43
Gia đình thuần nông, bố mẹ đều làm ruộng, có 1 chị và 1 em gái.
Sở thích: Làm web, chơi game, nghe nhạc...
Ghét: Không thích chơi thể thao cho lắm, bị dị ứng với bụi và món Tôm (cứ ăn gì dính đến Tôm là bị dị ứng). Ghét ông bố, quý mẹ ở nhà chỉ biết nghe lời mẹ. Người tôn trọng nhất trong đời là mẹ.
Nhận xét: Là một người bình thường, không ngoan mà cũng ko hiền, nhiều lúc hay cáu gắt với em gái, đôi khi chỉ biết nghĩ tới mình bỏ quên mọi thứ xung quanh. Học hành bình thường, bản thân càng cố học thì kết quả lại càng thấp. Do vậy nhiều khi bất cần đời.
Tướng mạo: Bình thường, mặt nhiều mụn--> khá xấu trai, nhưng tạm chấp nhận được.
Tình trạng yêu đương: Chưa rõ, vẫn mơ hồ trong tình cảm
Hình ản: cập nhật sau
Bài hát ưa thích: Một trái tim một tình yêu.
[AUDIO]http://www.fileden.com/files/2008/10/18/2149051/Nhat%20Khang%20-%20Mot%20Trai%20Tim%20Mot%20Tinh%20yeu.mp3 [/AUDIO]
Hom nay ngày 04/09/2009 lúc 8:14PM:
Bài đầu tiên mình muốn chia sẻ với mọi người là về diễn đàn, vì ý tưởng gộp 2 diễn đàn. Việc này đã nói rất lâu, nói khá nhiều, lần trước nói thật lòng ko muốn gộp là do hồi đó không được coi trọng, Anh Công hồi đó cũng hơi tự cao... thú thật hồi xưa em cũng ghét anh lắm, nói chuyện với anh thì gọi anh em, nhún nhường, nhưng nhiều lúc thì gọi bằng Bác.. nói chuyện với người khác T cũng ko gọi bằng anh đâu. Mọi người ủng hộ nên không đồng ý xát nhập, 4rum bên kia quá xa lạ với mình, mình vào đó mà ko biết viết gì, ko biết làm gì và không biết nói. Mọi thứ với T dường như là vô nghĩa nếu ko có diễn đàn này. T bỏ game được cũng nhờ chú tâm vào diễn đàn này. T không tự nhận mình là 1 con người tâm huyết, kiên trì, nhưng thú thật quãng thời gian không được vào diễn đàn 1 ngày với mình thật khó chịu, việc đầu tiên khi bật máy tính là vào diễn đàn xem thế nào. Các bạn của tôi hồi đó cũng rất ủng hộ như Vô Tình Yêu (Tráng) Bizy (Hà) N_H_Thanh (Thanh), chungkoconyeu (chung), Chjvip (Lệ Chi).... Do vậy mà mình đã hứa và quyết tâm không gộp diễn đàn.
Trong 2 ngày sau khi chát với A Công và A VÔ DANH, mình đã suy nghĩ nhiều. Nhất là khi anh Công nói anh ấy hồi trước cũng hơi trẻ con 1 chút. Do vậy mình càng nghĩ nhiều hơn, Em cám ơn 2 anh đã coi trọng em, em nhận thấy mình cũng ko sứng đáng được coi trọng như thế, em là đứa rất bình thường, chỉ có lòng thôi, khả năng thì kém. Em hoàn toàn hiểu ý của các anh, em biết tất đó, nhưng nếu anh ở vị trí của em.
Khi em đã từng làm mất lòng các bạn thân của mình, khi khiến cho lienha.info đóng của anh ạ, họ đã nói em, đã chửi em, em cảm thấy mình thật xấu hổ. Và khi em quyết tâm làm lại lienha.net chính họ, những người luôn sát cánh bên em, không bỏ em, ngay cả khi vào diễn đàn chỉ có em và họ, cả diễn đàn không tới vài người. CHính họ đã cho em niềm tin, họ đã ủng hộ hết sức mình. Chúng em là học sinh, nhà em có điều kiện hơn 1 chút, có máy tính, có mạng. Nhưng Anh có biêt rằng nhà Bizy, Vô Tình Yêu, THanh, Chung nhà họ khó khăn hơn, không có máy tính, lại càng ko thể có mạng. Mỗi khi họ ra mạng, họ đều vào diễn đàn, viết bài ủng hộ, động viên em. Em đã làm họ buồn một lần, em không muốn làm họ buồn thêm 1 lần nữa.
Giải sử như bây giờ em có close lienha.net thật sự đi chăng nữa, các mem khác và mọi người có thể vào, nhưng em có thể tin rằng em sẽ không vào diễn đàn đó. Vì sao ư ?
Nó quá xa lạ với em, với em lienha.net từng box từng bài, nó ăn xâu vào trong tiềm thức, làm sao em có thể chấp nhận được, bởi vậy nếu đóng của 4rum này, em sẽ chọn cách ra đi, sẽ không làm gì tổn hại đến nó, và cũng không quan tâm tới nó. Em sẽ làm 1 người đi lang thang trên Net, đi tới nơi nào mình muốn, mà ko biết chỗ dừng.
Đối với em là admin hay mem ko quan trọng, Admin cũng chỉ là người quản lý. làm mem thì vui hơn, nói chuyện cũng thoải mái, admin được tôn trọng thật, nhưng cũng chẳng lợi ích được gì. Em muốn xin bên kia 1 cơ hội, em cũng hiểu cái khó bên kia không muốn chấp nhận. Mong Admin bên đó cũng hiểu cho em, mỗi bến đều có 1 cái lý của nó, vì vậy nếu thảo luận nó ko đi đến s đâu cả. Nhưng ai là mem truyền thống ở cả 2 bên, chẳng ai muốn ra đi, muốn bỏ đi mái nhà xưa iu dấu của mình, để đến 1 nơi xa lạ, dù cho nó có đẹp hay đông đi chăng nữa.
Em gặp quá nhiều chuyện buồn, do vậy em cũng muốn còn 1 cái gì đó. XIn đừng lấy đi thứ cuối cùng này của em. Xin hãy cho em được là em, xin hãy cho lienha.et được là chính mình và đi con đường mà những người ủng hộ nó đã chọn. Dù con đường đó có khó khắn, gian khổ, vắng vẻ. Đôi khi những điều em viết lên ko phải là để cho ai đọc, viết ra em thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn. Em biết không nhiều, nhưng cũng muốn chia sẻ những gì mình biết với tất cả mọi người. Họ có thể nói em cố chấp, em bảo thủ... Nhưng em muốn được là em, em muốn làm những gì mình muốn. Em muốn có 1 nơi để mình là Nguyễn Cao Tú, không phải đi đâu, em sẽ mãi tự hào vì mình đã góp phần xây dựng lienha.net với em câu nói Một thời để nhớ là điều mà em muốn chia sẻ với mọi người nhiều nhất. Mãi mãi em sẽ nhớ nó.
Em cũng có 1 ý tưởng, có thể làm cả 2 bên vui lòng, 4rum kia và 4rum này vẫn tồn tại, nhưng liên hà sẽ chỉ có 1 4rum.
Nhưng để thực hiện ý tưởng này rất rễ, nhưng lại khó, khó ở chỗ ý kiến của các bạn em, em sẽ hỏi ý kiến của các bạn. Nếu họ vui lòng, em sẽ thực hiện ý tưởng đó.
Đón đọc tiếp phần sau, ý tưởng đó nếu bạn có nhu cầu :13: (viết hết ra cũng vui lên nhiều rồi)
Dài quá, lủng củng thì xin lỗi, văn mình ko hay, chỉ ngồi trước màn hình nghĩ sao thì viết vậy.