Ngày buồn/tháng nhớ/Năm mong
Hôm nay trời khá đẹp,có nắng có mưa .nhưng sao lòng em lại buồn vô kể.Trong lòng em lại cứ buồn buồn đầu óc trống rỗng sao lúc nào trong lòng em cũng nghĩ đến anh.1 ngày 2 ngày 3 ngày.....không gặp anh quả thật là buồn không tả được. bao ngày không gặp anh là bao ngày em ít ngủ.Ngần ấy ngày em phải đấu tranh suy nghĩ rằng anh sẽ không lìa xa mình đâu vì anh yêu mình cơ mà,cứ ngủ đi vì biết đâu mai sẽ gặp anh.Nhưng nỗi buồn đó không đau bằng việc em nghe bạn anh bảo là anh đã yêu người khác rồi. Quả thật em không muốn tin nhưng sự thật có lẽ là như vậy.Em buồn buồn không tả được.Người ta nói em đã bị lừa, lừa một vố đau.Nhưng em vẫn chấp nhận vì những tháng ngày bên anh em cảm thấy rất vui.Em đấu tranh với khối óc và con tim mình để quên chuyện đó đi.Nhưng anh ạ càng quên em lại càng nhớ anh.Hàng ngày em chờ đợi lời giải thích từ anh nhưng có lẽ sẽ không bao giờ có được.Em buôn biết mấy vì biết rằng anh đã không yêu em như lời anh nói khi bắt đầu quen em.nhớ bức thư đầu tiên anh viết cho em anh bảo rằng"tuy chúng ta mối bắt đầu nhưng anh mong sẽ không có kết thúc "và em đã hứa với anh .Nhưng bây giờ có lẽ một kết thúc cay đắng sắp xảy ra.Quả thực em không muốn có kết thúc với anh .Nhưng nếu anh đã muôn vậy thì em sẽ để anh ra đi trong thanh thản,bình yên.Em sẽ không níu kéo anh lại.Người ta bảo mối tình đầu rất khó quên nhưng em sẽ cố quên nó đi.Đau khổ 1 mình em gánh vác ai bảo là em dại.Anh không có lỗi.Nhưng em vẫn rất yêu anh
Hôm nay trời khá đẹp,có nắng có mưa .nhưng sao lòng em lại buồn vô kể.Trong lòng em lại cứ buồn buồn đầu óc trống rỗng sao lúc nào trong lòng em cũng nghĩ đến anh.1 ngày 2 ngày 3 ngày.....không gặp anh quả thật là buồn không tả được. bao ngày không gặp anh là bao ngày em ít ngủ.Ngần ấy ngày em phải đấu tranh suy nghĩ rằng anh sẽ không lìa xa mình đâu vì anh yêu mình cơ mà,cứ ngủ đi vì biết đâu mai sẽ gặp anh.Nhưng nỗi buồn đó không đau bằng việc em nghe bạn anh bảo là anh đã yêu người khác rồi. Quả thật em không muốn tin nhưng sự thật có lẽ là như vậy.Em buồn buồn không tả được.Người ta nói em đã bị lừa, lừa một vố đau.Nhưng em vẫn chấp nhận vì những tháng ngày bên anh em cảm thấy rất vui.Em đấu tranh với khối óc và con tim mình để quên chuyện đó đi.Nhưng anh ạ càng quên em lại càng nhớ anh.Hàng ngày em chờ đợi lời giải thích từ anh nhưng có lẽ sẽ không bao giờ có được.Em buôn biết mấy vì biết rằng anh đã không yêu em như lời anh nói khi bắt đầu quen em.nhớ bức thư đầu tiên anh viết cho em anh bảo rằng"tuy chúng ta mối bắt đầu nhưng anh mong sẽ không có kết thúc "và em đã hứa với anh .Nhưng bây giờ có lẽ một kết thúc cay đắng sắp xảy ra.Quả thực em không muốn có kết thúc với anh .Nhưng nếu anh đã muôn vậy thì em sẽ để anh ra đi trong thanh thản,bình yên.Em sẽ không níu kéo anh lại.Người ta bảo mối tình đầu rất khó quên nhưng em sẽ cố quên nó đi.Đau khổ 1 mình em gánh vác ai bảo là em dại.Anh không có lỗi.Nhưng em vẫn rất yêu anh