Truyện I :
Hai vợ chồng nọ có đứa con đã năm tuổi mà cứ khóc nhề nhệ cả ngày. Hôm ấy nhằm lúc thằng nhỏ đang khóc thì có người bạn đến chơi, người cha liền doạ:
- Con nín đi, nếu không ông ba bị bắt đó.
Người bạn biết ý liền trợn mắt nạt lớn, làm thằng nhỏ hết hồn núp mặt vào lòng mẹ rồi nín khóc luôn.
Mấy hôm sau tình cờ người chồng đi làm về sớm hơn lệ thường, vừa mở cửa bước vào thì thấy đứa con hớn hở chạy ra reo lên:
- Hay quá bố ơi! Ông ba bị vừa mới bị mẹ nhốt vào tủ rồi.
_______________________________________________
Không có con cá nào là nhỏ :
Có một ông nông dân vốn tham ăn. Một hôm anh bắt được 3 con cá rô, anh đem về nhà làm trui định làm mồi để lai rai. Thằng con ba tuổi thấy cha nướng cá cứ đòi ăn khóc hoài. Mẹ nó lên tiếng dụ nó:
- Cha chả! Kìa con coi kìa, cá cha nướng vàng quá xá, nín đi rồi cha cho ăn.
Anh ta quát:
- Vàng gì chứ! Cá chứ có phải nghệ đâu mà vàng?
Thằng nhỏ khóc thét lên, mẹ nó lại dỗ:
- Kìa kìa, con cá béo dữ, nín đi rồi cha cho ăn.
Cha thằng nhỏ nổi quạu:
- Cá chứ có phải thịt mỡ đâu mà béo!
Thằng nhỏ cứ khóc hoài, dỗ quá trời mà nó không chịu nín, mẹ nó mới bồng lại trui cá:
- Này con! Đó, cá nướng cà...Để chín rồi cha coi con nào nhỏ, cha cho một con mà ăn nghen. Nín đi, đừng khóc nữa.
Cha thằng nhỏ nổi khùng lớn tiếng:
- Ba con bằng nhau hết, không có con nào nhỏ cả!
________________________________________________
Tự tử bằng bún rượu :
Người nọ có tính hay ăn quà vặt, vợ tần tảo buôn bán dành dụm được tiền, anh thường lấy trộm ra quán đánh chén. Vợ giận lắm khóc hết nước mắt. Anh ta không thương vợ, lại sửng cổ dọa là tự tử.
- Cứ như thế này thì sống làm sao được. Tôi sẽ chết cho bà sống một mình...
Vợ cáu lên:
- Ừ, chồng con như thế thì uống dấm thanh, ăn lá ngón mà chết quách đi cho rồi!
Anh ta nói đượm vẻ năn nỉ:
- Dấm thanh thì chua, lá ngón thì đắng, nhà cứ đưa tiền cho tôi ra chợ mua bún uống với rượu, say bí tỉ cũng chết. Chết như vậy khỏe hơn!
______________________________________________________
Lò mò:
àng kia có anh chàng nọ, gặp dịp vợ sanh mới nhờ em vợ sang ở giúp việc bếp núc. Nhà thì quá chật, chỉ để được có hai cái chõng mà thôi. Anh ta có ý muốn tòm tèm em vợ, đêm đến mới lò mò bò vô, nghĩ lui nghĩ tới thấy mắc cỡ nên thụt ra, thụt vô, bò lui bò tới đôi ba bận.
Cô em biết nhưng không lên tiếng, để coi thử anh rể làm gì. Cô vợ biết mới ngắt đứa nhỏ khóc ré lên rồi mới cất lời ru:
- Ôi, ôi! Con ơi nín bú cho no,
Hỡi người quân tử chớ mò đi đâu.
Cô em thấy chị ru vậy, bảo chị đưa cháu cho cô ru tiếp:
- Cháu ơi! hãy ngủ cho no,
Của dì dì giữ ai bò mặc ai!
Ở ngoài nghe lời ru, anh ta tức mình cất tiếng ru khan:
- Đêm khuya gà gáy ó o,
Ta không ngủ đặng, ta mò đi chơi.
________________________________________________
Ăn ở ra làm sao :
Một cô ả kén chồng, cùng lúc có hai nơi đến hỏi, một anh ở xóm trên, nhà giàu nhưng lại lùn tịt, mặt mày xấu xí, một anh ở xóm dưới nhà nghèo nhưng lại được cái đẹp mã. Thấy cô còn lưỡng lự, bà mẹ mới nói:
- Lớn tuổi rồi phải lấy chồng đi thôi, mày cứ chần chừ vậy e lỡ hội hết đấy. Căn bản ở con, con ưng đám nào, mẹ gả đám đó.
Cô ả đáp:
- Con ưng cả hai!
Bà mẹ trố mắt ngạc nhiên, nhìn cô không hiểu và hỏi:
- Như vậy con ăn ở ra sao?
Cô ta trả lời tỉnh rụi:
- Con đã tính rồi mẹ à! Ban ngày con ở xóm trên, ban đêm con ở xóm dưới.
__________________________________________________
Chết ngàn năm :
Một anh có tính hay nịnh kẻ quyền quý. Một hôm anh ta đến nhà một ông quan nọ mở miệng xu nịnh:
- Hôm qua con nằm chiêm bao thấy ngài sống một ngàn năm. Vậy nay đến báo tin cho ngài mừng.
Ông quan nghe xong, nét mặt tỏ ra buồn rầu, nói:
- Sách dạy thấy sống là chết. Con người ta thức là dương, ngủ là âm. Âm dương bao giờ cũng trái nhau. Anh chiêm bao như vậy chắc là tôi khó lòng mà trọn vẹn được.
Anh ta nghe nói sợ quá liền chữa:
- Bẩm đúng như thế đấy ạ! Con nói lộn, chứ thực ra con nằm chiêm bao thấy ngài chết một ngàn năm ạ!
__________________________________________________
Đặt lờ trên cây :
Có một anh chàng khờ nghèo khổ, không biết tính toán làm ăn. Một hôm than thở nhỏ to với vợ:
- Tui vụng về quá, làm khổ mình nhiều, là đàn ông sức vóc có thừa, ngặt một nỗi không có nghề ngỗng gì để làm thêm.
Nghe chồng nói vậy chị vợ cũng mát lòng nói:
- Thôi để tôi chỉ cách cho mình, mình mua mấy cái lờ về đặt, đặng kiếm thêm tôm cá mà ăn. Anh chồng khờ nói:
- Vậy đặt lờ ở đâu mới kiếm được tôm cá?
Chị vợ:
- Có khó gì đâu, mình coi chỗ nào nhiều cứt cò thì đem lờ tới đó mà đặt, ắt sẽ có thôi.
Sáng hôm sau, anh ta lăng xăng xách tiền đi chợ mua lờ, vác rựa đi tìm chỗ. Thấy trên cây bần đầy những cứt cò trắng, anh chàng mừng quá về vác lờ đem đến leo lên đặt trên ngọn cây.
Hai vợ chồng nọ có đứa con đã năm tuổi mà cứ khóc nhề nhệ cả ngày. Hôm ấy nhằm lúc thằng nhỏ đang khóc thì có người bạn đến chơi, người cha liền doạ:
- Con nín đi, nếu không ông ba bị bắt đó.
Người bạn biết ý liền trợn mắt nạt lớn, làm thằng nhỏ hết hồn núp mặt vào lòng mẹ rồi nín khóc luôn.
Mấy hôm sau tình cờ người chồng đi làm về sớm hơn lệ thường, vừa mở cửa bước vào thì thấy đứa con hớn hở chạy ra reo lên:
- Hay quá bố ơi! Ông ba bị vừa mới bị mẹ nhốt vào tủ rồi.
_______________________________________________
Không có con cá nào là nhỏ :
Có một ông nông dân vốn tham ăn. Một hôm anh bắt được 3 con cá rô, anh đem về nhà làm trui định làm mồi để lai rai. Thằng con ba tuổi thấy cha nướng cá cứ đòi ăn khóc hoài. Mẹ nó lên tiếng dụ nó:
- Cha chả! Kìa con coi kìa, cá cha nướng vàng quá xá, nín đi rồi cha cho ăn.
Anh ta quát:
- Vàng gì chứ! Cá chứ có phải nghệ đâu mà vàng?
Thằng nhỏ khóc thét lên, mẹ nó lại dỗ:
- Kìa kìa, con cá béo dữ, nín đi rồi cha cho ăn.
Cha thằng nhỏ nổi quạu:
- Cá chứ có phải thịt mỡ đâu mà béo!
Thằng nhỏ cứ khóc hoài, dỗ quá trời mà nó không chịu nín, mẹ nó mới bồng lại trui cá:
- Này con! Đó, cá nướng cà...Để chín rồi cha coi con nào nhỏ, cha cho một con mà ăn nghen. Nín đi, đừng khóc nữa.
Cha thằng nhỏ nổi khùng lớn tiếng:
- Ba con bằng nhau hết, không có con nào nhỏ cả!
________________________________________________
Tự tử bằng bún rượu :
Người nọ có tính hay ăn quà vặt, vợ tần tảo buôn bán dành dụm được tiền, anh thường lấy trộm ra quán đánh chén. Vợ giận lắm khóc hết nước mắt. Anh ta không thương vợ, lại sửng cổ dọa là tự tử.
- Cứ như thế này thì sống làm sao được. Tôi sẽ chết cho bà sống một mình...
Vợ cáu lên:
- Ừ, chồng con như thế thì uống dấm thanh, ăn lá ngón mà chết quách đi cho rồi!
Anh ta nói đượm vẻ năn nỉ:
- Dấm thanh thì chua, lá ngón thì đắng, nhà cứ đưa tiền cho tôi ra chợ mua bún uống với rượu, say bí tỉ cũng chết. Chết như vậy khỏe hơn!
______________________________________________________
Lò mò:
àng kia có anh chàng nọ, gặp dịp vợ sanh mới nhờ em vợ sang ở giúp việc bếp núc. Nhà thì quá chật, chỉ để được có hai cái chõng mà thôi. Anh ta có ý muốn tòm tèm em vợ, đêm đến mới lò mò bò vô, nghĩ lui nghĩ tới thấy mắc cỡ nên thụt ra, thụt vô, bò lui bò tới đôi ba bận.
Cô em biết nhưng không lên tiếng, để coi thử anh rể làm gì. Cô vợ biết mới ngắt đứa nhỏ khóc ré lên rồi mới cất lời ru:
- Ôi, ôi! Con ơi nín bú cho no,
Hỡi người quân tử chớ mò đi đâu.
Cô em thấy chị ru vậy, bảo chị đưa cháu cho cô ru tiếp:
- Cháu ơi! hãy ngủ cho no,
Của dì dì giữ ai bò mặc ai!
Ở ngoài nghe lời ru, anh ta tức mình cất tiếng ru khan:
- Đêm khuya gà gáy ó o,
Ta không ngủ đặng, ta mò đi chơi.
________________________________________________
Ăn ở ra làm sao :
Một cô ả kén chồng, cùng lúc có hai nơi đến hỏi, một anh ở xóm trên, nhà giàu nhưng lại lùn tịt, mặt mày xấu xí, một anh ở xóm dưới nhà nghèo nhưng lại được cái đẹp mã. Thấy cô còn lưỡng lự, bà mẹ mới nói:
- Lớn tuổi rồi phải lấy chồng đi thôi, mày cứ chần chừ vậy e lỡ hội hết đấy. Căn bản ở con, con ưng đám nào, mẹ gả đám đó.
Cô ả đáp:
- Con ưng cả hai!
Bà mẹ trố mắt ngạc nhiên, nhìn cô không hiểu và hỏi:
- Như vậy con ăn ở ra sao?
Cô ta trả lời tỉnh rụi:
- Con đã tính rồi mẹ à! Ban ngày con ở xóm trên, ban đêm con ở xóm dưới.
__________________________________________________
Chết ngàn năm :
Một anh có tính hay nịnh kẻ quyền quý. Một hôm anh ta đến nhà một ông quan nọ mở miệng xu nịnh:
- Hôm qua con nằm chiêm bao thấy ngài sống một ngàn năm. Vậy nay đến báo tin cho ngài mừng.
Ông quan nghe xong, nét mặt tỏ ra buồn rầu, nói:
- Sách dạy thấy sống là chết. Con người ta thức là dương, ngủ là âm. Âm dương bao giờ cũng trái nhau. Anh chiêm bao như vậy chắc là tôi khó lòng mà trọn vẹn được.
Anh ta nghe nói sợ quá liền chữa:
- Bẩm đúng như thế đấy ạ! Con nói lộn, chứ thực ra con nằm chiêm bao thấy ngài chết một ngàn năm ạ!
__________________________________________________
Đặt lờ trên cây :
Có một anh chàng khờ nghèo khổ, không biết tính toán làm ăn. Một hôm than thở nhỏ to với vợ:
- Tui vụng về quá, làm khổ mình nhiều, là đàn ông sức vóc có thừa, ngặt một nỗi không có nghề ngỗng gì để làm thêm.
Nghe chồng nói vậy chị vợ cũng mát lòng nói:
- Thôi để tôi chỉ cách cho mình, mình mua mấy cái lờ về đặt, đặng kiếm thêm tôm cá mà ăn. Anh chồng khờ nói:
- Vậy đặt lờ ở đâu mới kiếm được tôm cá?
Chị vợ:
- Có khó gì đâu, mình coi chỗ nào nhiều cứt cò thì đem lờ tới đó mà đặt, ắt sẽ có thôi.
Sáng hôm sau, anh ta lăng xăng xách tiền đi chợ mua lờ, vác rựa đi tìm chỗ. Thấy trên cây bần đầy những cứt cò trắng, anh chàng mừng quá về vác lờ đem đến leo lên đặt trên ngọn cây.