Đã lâu lắm rùi tôi mới gặp lại cô ấy, người con gái đẹp, giản dị với tâm hồn hết sức trong sáng. Người mà có thể hiểu tôi hơn chính bản thân của tôi. Thực ra cô ấy không phải người yêu của tôi chỉ đơn giản là một cô bạn bình thường. Sự thông minh và hiền dịu của cô ấy khiến đôi lúc con tim tôi dao động.
Hội nghị CNTT ngày hôm ấy tôi gặp cô ấy vẫn với vẻ đẹp và sự dịu dàng như ngày nào, cô ấy là nhà văn trẻ mới nổi trong làng văn học buổi triển lãm các tác phẩm của cô ấy diễn ra gần khu vực tổ chức hội nghị của tôi. Gặp lại cô ấy tôi chẳng biết nói gì cả, thế nên tôi vờ như không nhận ra cô ấy. Khi đi xuống hành lang tôi bất ngờ được nghe tác phẩm của cô ấy nói về khoảng thời gian đáng nhớ nhất mà cô ấy đã trải qua. Tác phẩm được đọc trước hàng trăm khán giả nhưng điều làm tôi bất ngờ nhất đó là tên của tôi cũng được nhắc đến trong tác phẩm, vừa quay mặt lại thì tôi nhìn thấy cô ấy. Bây giờ tôi mới để ý kĩ tay cô đang chống nạng cái chân tập tễnh kia chắc là do một vụ tai nạn tôi nghĩ thế, bỗng tôi thấy sống mũi cay cay, tại sao mình lại có thể quên một người bạn tốt như vậy trong một thời gian dài như thế, trong khi người ta vẫn còn nhớ về bạn và đang rơi vào hoàn cảnh éo le cần có sự quan tâm của bạn bè, người thân, không hiểu sao tự nhiên lúc đó tôi tiến đến ôm lấy cô ấy. Trong đầu, tôi chợt nghĩ rằng đây chính là người mà mình cần bảo vệ và che chở vào lúc này. Không hiểu tôi đã yêu hay chỉ là sự thương cảm trước một người bạn , cảm xúc trong tôi lẫn lộn,đan xen khiến tôi không còn làm chủ nổi những ý nghĩ thì tôi chợt tỉnh giấc hóa ra đó chỉ là giấc mơ! nhưng bao nhiêu cảm xúc còn đọng lại trong tôi.
Hóa ra giấc mơ này, xuất hiện là do tôi nghe bố tôi kể về cô ấy cách đây vài hôm cô ấy vẫn còn nhớ rất rõ về tôi mà sao tôi cảm thấy mình vô tâm quá.
HẢI YẾN CHO TỚ XIN LỖI CẬU NHÉ! XIN LỖI VÌ TỚ ĐÃ VỘI QUÊN BAO KỶ NIỆM CỦA HAI ĐỨA MÌNH. LUÔN LÀ BẠN THÂN CỦA TỚ NHÉ, NẾU ĐỌC ĐƯỢC LỜI XIN LỖI NÀY GỌI CHO TỚ VÀO SỐ NÀY NHÉ: 01649611026
:angel:
Hội nghị CNTT ngày hôm ấy tôi gặp cô ấy vẫn với vẻ đẹp và sự dịu dàng như ngày nào, cô ấy là nhà văn trẻ mới nổi trong làng văn học buổi triển lãm các tác phẩm của cô ấy diễn ra gần khu vực tổ chức hội nghị của tôi. Gặp lại cô ấy tôi chẳng biết nói gì cả, thế nên tôi vờ như không nhận ra cô ấy. Khi đi xuống hành lang tôi bất ngờ được nghe tác phẩm của cô ấy nói về khoảng thời gian đáng nhớ nhất mà cô ấy đã trải qua. Tác phẩm được đọc trước hàng trăm khán giả nhưng điều làm tôi bất ngờ nhất đó là tên của tôi cũng được nhắc đến trong tác phẩm, vừa quay mặt lại thì tôi nhìn thấy cô ấy. Bây giờ tôi mới để ý kĩ tay cô đang chống nạng cái chân tập tễnh kia chắc là do một vụ tai nạn tôi nghĩ thế, bỗng tôi thấy sống mũi cay cay, tại sao mình lại có thể quên một người bạn tốt như vậy trong một thời gian dài như thế, trong khi người ta vẫn còn nhớ về bạn và đang rơi vào hoàn cảnh éo le cần có sự quan tâm của bạn bè, người thân, không hiểu sao tự nhiên lúc đó tôi tiến đến ôm lấy cô ấy. Trong đầu, tôi chợt nghĩ rằng đây chính là người mà mình cần bảo vệ và che chở vào lúc này. Không hiểu tôi đã yêu hay chỉ là sự thương cảm trước một người bạn , cảm xúc trong tôi lẫn lộn,đan xen khiến tôi không còn làm chủ nổi những ý nghĩ thì tôi chợt tỉnh giấc hóa ra đó chỉ là giấc mơ! nhưng bao nhiêu cảm xúc còn đọng lại trong tôi.
Hóa ra giấc mơ này, xuất hiện là do tôi nghe bố tôi kể về cô ấy cách đây vài hôm cô ấy vẫn còn nhớ rất rõ về tôi mà sao tôi cảm thấy mình vô tâm quá.
HẢI YẾN CHO TỚ XIN LỖI CẬU NHÉ! XIN LỖI VÌ TỚ ĐÃ VỘI QUÊN BAO KỶ NIỆM CỦA HAI ĐỨA MÌNH. LUÔN LÀ BẠN THÂN CỦA TỚ NHÉ, NẾU ĐỌC ĐƯỢC LỜI XIN LỖI NÀY GỌI CHO TỚ VÀO SỐ NÀY NHÉ: 01649611026
:angel: