Entry này kemi viết cách đây 3 tháng rồi ...từ ngày chia tay ng` ấy...nhưng chắc ng` ấy chưa đọc đc ...vì thế kemi post lên đây ...hi vọng ng` ấy hoặc bạn bè ng` ấy đọc đc...và ng` ấy biết kemi đau khổ thế nào...Ng` ấy sẽ quay trở lại kemi ...kemi chỉ mong vậy thôi...
V yêu của C` , giờ này có lẽ là V đang ngủ rồi V nhỉ? Còn C`, C` vẫn đang ngồi nghĩ về V, về những tháng ngày đau khổ cũng như hạnh phúc mà C` đã nhận được từ V, từ người mà C` yêu nhất.
V còn nhớ ko...
Chỉ còn vài ngày nữa là chúng ta đã đc 1 năm yêu nhau....Gần 1 năm qua .. tuy ko thật sự là hạnh phúc và hoàn hảo cho tình yêu ...nhưng bây nhiêu tiếng cười niềm vui và hạnh phúc chưa đủ sao...
Cả đêm hôm qua c` đã thức trắng cho đến 3h mới chợp mắt đc...Lý do đơn giản chỉ là nghĩ tại sao v lại ko nhấc máy ...Rồi lúc 7h15 c` cũng đc nói chuyện với v nhưng chỉ là những lời lẽ ngắn gủi và bức xúc của cả 2 bên... Để rồi những lời lẽ ấy là gợi ý cho lời chia tay của v ngay vài tiếng sau đó…
..Ngồi trong phòng làm việc mà 2 mắt c` cứ dưng dưng…trong đầu c` nghĩ loạn lên…rồi c` tự hỏi đó có phải là lời nói đùa …đó có phải là lời nói vì quá bức xúc…c` đã cố dấu 2 con mắt đang đỏ dần lên vì nc’ mắt của c`…c` đã xin nghỉ về chỉ để gặp v…chỉ để xác định rằng …” Có phải mình đã đến hồi kết của cậu chuyện tình yêu với bao nhiêu sóng gió …
…Và rồi 2 con mắt c` cứ dưng dưng nc’ mắt …rồi cái ôm cuối cùng đó làm c` khóc oà lên như 1 thằng trẻ con vừa bị mẹ đánh…V cũng khóc theo …c` biết V cũng buồn lắm …v cũng khóc khi ôm c` lần cuối…Nhưng giọt nc’ mắt của 1 thằng đàn ông khi ng` con gái nói chia tay thì nó rất khác…C` đã khuỵu xg’ khi V buôn tay ra khỏi ng` c`…và c` biết đến đây mình đã ko còn là của nhau…Trên con đg` ngày nào c` vẫn đưa v đi học …ngày hôm nay sao nó dài quá …Những cơn đau tim vì bệnh “ truỵ tim” của c` liên lục đến…nhưng c` vẫn cố gắng lái chiếc xe đang năn bánh trên con đg` mà tr’c đây c` vẫn đưa v tới tr`…C` càng thêm đau dự dội nhưng c` vẫn cố …c` ko muốn để V phải nhìn thấy c` đau đớn như vậy…nhưng chắc V hiểu điều đó khi ngồi sau c` …và rồi c` ko dám đứng lại nhìn v bước chân vào tr`…c` cố phi thật nhanh để khỏi ai thấy c` đang khóc và rất đau đớn…c` về nhà và viết cho v 3 câu ngắn ngủi với những vệt máu rới xg’ tờ giấy từ miệng của c`…như trong phim vậy nhưng điều đó là sự thật…C` đã gửi Điệp mang tờ giấy đó cho v với hi vọng v sẽ quay lại với c`…
…Nhưng đến chiều khi Đ đi học về c` hỏi thì c` cũng biết V cũng khóc rất nhiều …Có lẽ v vẫn còn yêu c` và chỉ nói vậy vì 2 tuần qua 2 chúng ta ko gặp nhau và liên tục sảy ra cãi vã …C` nghĩ có lẽ v vẫn chưa suy nghĩ kĩ câu nói đó đâu ..c` tin là vậy…
…Cả chiều c` nằm và nghĩ lại những kỉ niệm ta có với nhau…những kỉ niệm mà chưa bao giờ c` có…
…Lần đầu tiên c` yêu 1 ng` đến như vậy…
…Lần đầu tiên c` yêu 1 ng` dài như vậy…
…Lần đầu tiên có ng` ôm c` trong những mùa đông giá rét…
…Lần đầu tiên c` có 1 ng` để tặng quà nhân 1 dịp gì đó …
…Lần đầu tiên lần đầu tiên…Rất rất nhiều cái mà chỉ có lần đầu tiên c` đc làm đc hưởng và đc HP lâu dài đến như vậy…
Nhưng ông trời đã sắp đặt tất cả…đưa chúng ta đến bên nhau và cuối cùng vẫn chỉ là 1 kết cục như bao kết cục khác…
…có phải nó giống với kết cục của Nam Linh hay đơn giản chỉ là của riêng ta…
….Nhưng đơn giả n đó vẫn chỉ là “ Chia tay”
…V nói V đã hết yêu c` …nhưng trong thâm tâm v ko phải như vậy phải ko …
…Đến bây giờ thì c` chẳng biết phải nói sao nữa …C` chẳng thể nghĩ đc gì ngoài điều mong ước đơn giản là” V sẽ quay trở Về bên C` “
Có thể là một sớm mai thức dậy, tự nhiên thấy hết yêu, hết yêu là hết yêu.
Có thể là một ngày đẹp trời nào đó, ta bỗng gặp một người, chẳng phải lăn tăn chẳng phải say nắng, mà bỗng nhận ra đó mới đích thực là 1/2 của mình.
Có thể là những giận hờn vu vơ, nhưng chẳng thể bỏ qua vì tình cảm không đủ lớn để có thể hy sinh cái tôi, cái trẻ con, sĩ diện trong mỗi người.
Có thể là bỗng dưng nhận thấy ta khác biệt quá nhiều, và tình yêu không đủ lớn để có thể thay đổi vì nhau.
Có thể là bỗng dưng thấy chán nhau, và đi tìm cái mới, và chẳng way lại nữa.
Có thể là những hiểu lầm nhưng chẳng nghe và không muốn nghe giải thích.
Có thể là vì gia đình ko chấp nhận, và tình yêu cũng chẳng đủ lớn để giúp vượt qua.
Có thể là ta chẳng thể ở gần nhau, nhưng lại chẳng đủ niềm tin để tin tưởng vào nhau, và tình yêu chẳng thể vượt qua cái gọi là khoảng cách.
Có thể là xuất hiện một ai đó ở giữa, và một ai đó muốn ra đi, và một ai đó chẳng thể níu kéo đc nữa
Có thể là ta mệt mỏi với tất cả những yêu thương, và bỗng dưng muốn theo chủ- nghĩa độc thân.
Có thể là một lỗi lầm nhưng chẳng đủ bao dung để chấp nhận, bỏ qua và tha thứ.
Có thể là ta bỗng nhận ra mình có 1 con đường khác, một tình yêu khác đó là tình yêu với Chúa, tình yêu với Phật ... hay những tình yêu với tôn giáo nói chung. Và nhân gian chẳng gì níu kéo được nữa [cái nì hơi bị nhảm, nhưng có thể lắm chứ.]
Có thể là tình yêu bỗng dưng cứ nhạt dần, nhạt dần theo năm tháng. Ta chẳng còn thấy vui, còn tí cảm xúc nào khi bên nhau.
Có thể là có thứ hạnh phúc gọi là “chia –tay”
Vậy thì Sẽ mất bao lâu đây?? Chẳng phải thời gian Sẽ chữa lành mọi thứ hay sao? Chẳng phải thời gian Sẽ phủ bụi lên tất cả, để mọi thứ chìm vào quên lãng. Vậy thì Sẽ mất bao lâu?
Phải mất bao lâu để thôi không còn đau?
Phải mất bao lâu để thôi không còn nhớ?
Phải mất bao lâu để thôi không còn buồn?
Phải mất bao lâu để thôi không còn yêu người đó?
Phải mất bao lâu để không còn oán trách nhau?
Phải mất bao lâu để quên một người?
Phải mất bao lâu để nguôi ngoai?
Và sau đó, vẫn phải cần thời gian...
Để cân bằng, và quen với cuộc sống mà không có người xưa.
Để lại có niềm tin ở tình iu.
Để có thể tìm thấy 1/2 gọi là đích thực.
Để có thể bắt đầu với tình iu mới.
Uh, vậy Sẽ mất bao nhiu thời gian đây?? Có thể rất lâu, mà cũng có thể Sẽ qua nhanh thôi. Vì nếu chia tay, thì chẳng phải ta thực sự chẳng phải là của nhau, thì khi đó phải tìm 1/2 đích thực của mình chứ. Chẳng còn nhiều thời gian đâu!
Vậy khi đó, gặp lại nhau, hai người đã từng yêu Sẽ như thế nào?
- Là Bạn
- Hoặc những -kẻ -hận -nhau.
- Hay những- người- như- chưa -từng- quen- biết?
Vậy khi chia tay, thì có thể Sẽ có cũng có thể Sẽ không:
KHÓC
CƯỜI
NÍU KÉO
SUY NGHĨ LẠI
QUAY LẠI
BUỒN
GIẬN
TIẾC
HỐI HẬN
SAI LẦM
GÍA NHƯ
MONG
Cũng có thể: Sẽ xoá nik, ignore, xoá phone, xoá blog, xoá tất cả những gì liên quan đến nhau, làm chuyện gì đó dại dột?
Nếu mình xa nhau, sẽ:
- Chẳng còn ai để nhắn tin lúc khuya vắng, lúc chẳng ngủ được, lúc vui, lúc bùn.
- Chẳng cùng nhau trùm áo mưa chạy xe dưới mưa nữa rồi.
- Chẳng thể ôm thật chặt.
- Chẳng thể nói ghét dù thương rất nhiều.
- Chẳng thể giận ai đó đến khóc nhưng vẫn cứ iu.
- Chẳng thể gọi điện chỉ để nge tiếng nhau và nói nhớ thật nhìu.
- Chẳng thể ngồi nghe Anh nhắc lại lúc đầu mình quen nhau.
- Chẳng thể ngồi tưởng tượng để mà viết blog như thế này.
Còn nữa, và khi đó:
V : Sẽ chẳng phải bị C nhắc nhở là phải ăn thật nhìu, phải mập lên, chẳng được gầy quá. Sẽ chẳng bị C` trách là vô tình, bạc bẽo. Sẽ chẳng bị nhắc là sao ôm chẳng chặt. Sẽ chẳng phải khóc vì đau lòng, cũng chẳng bị C` chọc cho phát khóc. Sẽ chẳng phải giận hờn. Sẽ chẳng phải nhớ, chẳng phải thương, chẳng phải iu. Sẽ chẳng phải thấy ghét vì những lúc C` ngó nghiêng lung tung. Sẽ chẳng bị nói là lăng nhăng, ham zui. Sẽ chẳng bị nói là trọng sắc khinh bạn hay ngc lại. Sẽ vô tư uống nc’ cùng những ai khác. Sẽ vô tư nhắn tin với BẠN. Sẽ thoải mái nói về Bạn, Sẽ chẳng phải trả lời những câu hỏi khó, bởi nói CÓ thì không ổn mà nói KHÔNG cũng ko ổn nốt.. và Sẽ chẳng nhớ C` nhìu
C`: Sẽ chẳng phải buồn vì những lúc V vô tình. Sẽ chẳng phải bảo làm ơn quan tâm hơn nữa đi, dù là nhỏ thôi. Sẽ chẳng phải Sợ làm giận V. Sẽ chẳng phải ghen linh tinh với những kẻ xa lạ và không là ai hết. Sẽ chẳng phải chạy thật xa để wa bên V . Sẽ vô tư nhìn ngắm mà chẳng nge V cằn nhằn là DÊ.. Sẽ thoải mái chơi game chẳng bận chat với V. Sẽ chẳng phải viết blog cho V, Sẽ chẳng phải thấy V khóc. Sẽ chẳng phải sợ V ở lại lăng nhăng. ...
Không còn thương.
Không còn yêu.
Cả nhớ nữa.
Chẳng còn bên nhau trên một con đường, mà có thể là bên một ai khác chẳng phải nhau.
Nhưng c` lại chẳng muốn như vậy đâu …
C` sẽ mãi yêu V …
V yêu của C` , giờ này có lẽ là V đang ngủ rồi V nhỉ? Còn C`, C` vẫn đang ngồi nghĩ về V, về những tháng ngày đau khổ cũng như hạnh phúc mà C` đã nhận được từ V, từ người mà C` yêu nhất.
V còn nhớ ko...
Chỉ còn vài ngày nữa là chúng ta đã đc 1 năm yêu nhau....Gần 1 năm qua .. tuy ko thật sự là hạnh phúc và hoàn hảo cho tình yêu ...nhưng bây nhiêu tiếng cười niềm vui và hạnh phúc chưa đủ sao...
Cả đêm hôm qua c` đã thức trắng cho đến 3h mới chợp mắt đc...Lý do đơn giản chỉ là nghĩ tại sao v lại ko nhấc máy ...Rồi lúc 7h15 c` cũng đc nói chuyện với v nhưng chỉ là những lời lẽ ngắn gủi và bức xúc của cả 2 bên... Để rồi những lời lẽ ấy là gợi ý cho lời chia tay của v ngay vài tiếng sau đó…
..Ngồi trong phòng làm việc mà 2 mắt c` cứ dưng dưng…trong đầu c` nghĩ loạn lên…rồi c` tự hỏi đó có phải là lời nói đùa …đó có phải là lời nói vì quá bức xúc…c` đã cố dấu 2 con mắt đang đỏ dần lên vì nc’ mắt của c`…c` đã xin nghỉ về chỉ để gặp v…chỉ để xác định rằng …” Có phải mình đã đến hồi kết của cậu chuyện tình yêu với bao nhiêu sóng gió …
…Và rồi 2 con mắt c` cứ dưng dưng nc’ mắt …rồi cái ôm cuối cùng đó làm c` khóc oà lên như 1 thằng trẻ con vừa bị mẹ đánh…V cũng khóc theo …c` biết V cũng buồn lắm …v cũng khóc khi ôm c` lần cuối…Nhưng giọt nc’ mắt của 1 thằng đàn ông khi ng` con gái nói chia tay thì nó rất khác…C` đã khuỵu xg’ khi V buôn tay ra khỏi ng` c`…và c` biết đến đây mình đã ko còn là của nhau…Trên con đg` ngày nào c` vẫn đưa v đi học …ngày hôm nay sao nó dài quá …Những cơn đau tim vì bệnh “ truỵ tim” của c` liên lục đến…nhưng c` vẫn cố gắng lái chiếc xe đang năn bánh trên con đg` mà tr’c đây c` vẫn đưa v tới tr`…C` càng thêm đau dự dội nhưng c` vẫn cố …c` ko muốn để V phải nhìn thấy c` đau đớn như vậy…nhưng chắc V hiểu điều đó khi ngồi sau c` …và rồi c` ko dám đứng lại nhìn v bước chân vào tr`…c` cố phi thật nhanh để khỏi ai thấy c` đang khóc và rất đau đớn…c` về nhà và viết cho v 3 câu ngắn ngủi với những vệt máu rới xg’ tờ giấy từ miệng của c`…như trong phim vậy nhưng điều đó là sự thật…C` đã gửi Điệp mang tờ giấy đó cho v với hi vọng v sẽ quay lại với c`…
…Nhưng đến chiều khi Đ đi học về c` hỏi thì c` cũng biết V cũng khóc rất nhiều …Có lẽ v vẫn còn yêu c` và chỉ nói vậy vì 2 tuần qua 2 chúng ta ko gặp nhau và liên tục sảy ra cãi vã …C` nghĩ có lẽ v vẫn chưa suy nghĩ kĩ câu nói đó đâu ..c` tin là vậy…
…Cả chiều c` nằm và nghĩ lại những kỉ niệm ta có với nhau…những kỉ niệm mà chưa bao giờ c` có…
…Lần đầu tiên c` yêu 1 ng` đến như vậy…
…Lần đầu tiên c` yêu 1 ng` dài như vậy…
…Lần đầu tiên có ng` ôm c` trong những mùa đông giá rét…
…Lần đầu tiên c` có 1 ng` để tặng quà nhân 1 dịp gì đó …
…Lần đầu tiên lần đầu tiên…Rất rất nhiều cái mà chỉ có lần đầu tiên c` đc làm đc hưởng và đc HP lâu dài đến như vậy…
Nhưng ông trời đã sắp đặt tất cả…đưa chúng ta đến bên nhau và cuối cùng vẫn chỉ là 1 kết cục như bao kết cục khác…
…có phải nó giống với kết cục của Nam Linh hay đơn giản chỉ là của riêng ta…
….Nhưng đơn giả n đó vẫn chỉ là “ Chia tay”
…V nói V đã hết yêu c` …nhưng trong thâm tâm v ko phải như vậy phải ko …
…Đến bây giờ thì c` chẳng biết phải nói sao nữa …C` chẳng thể nghĩ đc gì ngoài điều mong ước đơn giản là” V sẽ quay trở Về bên C` “
Có thể là một sớm mai thức dậy, tự nhiên thấy hết yêu, hết yêu là hết yêu.
Có thể là một ngày đẹp trời nào đó, ta bỗng gặp một người, chẳng phải lăn tăn chẳng phải say nắng, mà bỗng nhận ra đó mới đích thực là 1/2 của mình.
Có thể là những giận hờn vu vơ, nhưng chẳng thể bỏ qua vì tình cảm không đủ lớn để có thể hy sinh cái tôi, cái trẻ con, sĩ diện trong mỗi người.
Có thể là bỗng dưng nhận thấy ta khác biệt quá nhiều, và tình yêu không đủ lớn để có thể thay đổi vì nhau.
Có thể là bỗng dưng thấy chán nhau, và đi tìm cái mới, và chẳng way lại nữa.
Có thể là những hiểu lầm nhưng chẳng nghe và không muốn nghe giải thích.
Có thể là vì gia đình ko chấp nhận, và tình yêu cũng chẳng đủ lớn để giúp vượt qua.
Có thể là ta chẳng thể ở gần nhau, nhưng lại chẳng đủ niềm tin để tin tưởng vào nhau, và tình yêu chẳng thể vượt qua cái gọi là khoảng cách.
Có thể là xuất hiện một ai đó ở giữa, và một ai đó muốn ra đi, và một ai đó chẳng thể níu kéo đc nữa
Có thể là ta mệt mỏi với tất cả những yêu thương, và bỗng dưng muốn theo chủ- nghĩa độc thân.
Có thể là một lỗi lầm nhưng chẳng đủ bao dung để chấp nhận, bỏ qua và tha thứ.
Có thể là ta bỗng nhận ra mình có 1 con đường khác, một tình yêu khác đó là tình yêu với Chúa, tình yêu với Phật ... hay những tình yêu với tôn giáo nói chung. Và nhân gian chẳng gì níu kéo được nữa [cái nì hơi bị nhảm, nhưng có thể lắm chứ.]
Có thể là tình yêu bỗng dưng cứ nhạt dần, nhạt dần theo năm tháng. Ta chẳng còn thấy vui, còn tí cảm xúc nào khi bên nhau.
Có thể là có thứ hạnh phúc gọi là “chia –tay”
Vậy thì Sẽ mất bao lâu đây?? Chẳng phải thời gian Sẽ chữa lành mọi thứ hay sao? Chẳng phải thời gian Sẽ phủ bụi lên tất cả, để mọi thứ chìm vào quên lãng. Vậy thì Sẽ mất bao lâu?
Phải mất bao lâu để thôi không còn đau?
Phải mất bao lâu để thôi không còn nhớ?
Phải mất bao lâu để thôi không còn buồn?
Phải mất bao lâu để thôi không còn yêu người đó?
Phải mất bao lâu để không còn oán trách nhau?
Phải mất bao lâu để quên một người?
Phải mất bao lâu để nguôi ngoai?
Và sau đó, vẫn phải cần thời gian...
Để cân bằng, và quen với cuộc sống mà không có người xưa.
Để lại có niềm tin ở tình iu.
Để có thể tìm thấy 1/2 gọi là đích thực.
Để có thể bắt đầu với tình iu mới.
Uh, vậy Sẽ mất bao nhiu thời gian đây?? Có thể rất lâu, mà cũng có thể Sẽ qua nhanh thôi. Vì nếu chia tay, thì chẳng phải ta thực sự chẳng phải là của nhau, thì khi đó phải tìm 1/2 đích thực của mình chứ. Chẳng còn nhiều thời gian đâu!
Vậy khi đó, gặp lại nhau, hai người đã từng yêu Sẽ như thế nào?
- Là Bạn
- Hoặc những -kẻ -hận -nhau.
- Hay những- người- như- chưa -từng- quen- biết?
Vậy khi chia tay, thì có thể Sẽ có cũng có thể Sẽ không:
KHÓC
CƯỜI
NÍU KÉO
SUY NGHĨ LẠI
QUAY LẠI
BUỒN
GIẬN
TIẾC
HỐI HẬN
SAI LẦM
GÍA NHƯ
MONG
Cũng có thể: Sẽ xoá nik, ignore, xoá phone, xoá blog, xoá tất cả những gì liên quan đến nhau, làm chuyện gì đó dại dột?
Nếu mình xa nhau, sẽ:
- Chẳng còn ai để nhắn tin lúc khuya vắng, lúc chẳng ngủ được, lúc vui, lúc bùn.
- Chẳng cùng nhau trùm áo mưa chạy xe dưới mưa nữa rồi.
- Chẳng thể ôm thật chặt.
- Chẳng thể nói ghét dù thương rất nhiều.
- Chẳng thể giận ai đó đến khóc nhưng vẫn cứ iu.
- Chẳng thể gọi điện chỉ để nge tiếng nhau và nói nhớ thật nhìu.
- Chẳng thể ngồi nghe Anh nhắc lại lúc đầu mình quen nhau.
- Chẳng thể ngồi tưởng tượng để mà viết blog như thế này.
Còn nữa, và khi đó:
V : Sẽ chẳng phải bị C nhắc nhở là phải ăn thật nhìu, phải mập lên, chẳng được gầy quá. Sẽ chẳng bị C` trách là vô tình, bạc bẽo. Sẽ chẳng bị nhắc là sao ôm chẳng chặt. Sẽ chẳng phải khóc vì đau lòng, cũng chẳng bị C` chọc cho phát khóc. Sẽ chẳng phải giận hờn. Sẽ chẳng phải nhớ, chẳng phải thương, chẳng phải iu. Sẽ chẳng phải thấy ghét vì những lúc C` ngó nghiêng lung tung. Sẽ chẳng bị nói là lăng nhăng, ham zui. Sẽ chẳng bị nói là trọng sắc khinh bạn hay ngc lại. Sẽ vô tư uống nc’ cùng những ai khác. Sẽ vô tư nhắn tin với BẠN. Sẽ thoải mái nói về Bạn, Sẽ chẳng phải trả lời những câu hỏi khó, bởi nói CÓ thì không ổn mà nói KHÔNG cũng ko ổn nốt.. và Sẽ chẳng nhớ C` nhìu
C`: Sẽ chẳng phải buồn vì những lúc V vô tình. Sẽ chẳng phải bảo làm ơn quan tâm hơn nữa đi, dù là nhỏ thôi. Sẽ chẳng phải Sợ làm giận V. Sẽ chẳng phải ghen linh tinh với những kẻ xa lạ và không là ai hết. Sẽ chẳng phải chạy thật xa để wa bên V . Sẽ vô tư nhìn ngắm mà chẳng nge V cằn nhằn là DÊ.. Sẽ thoải mái chơi game chẳng bận chat với V. Sẽ chẳng phải viết blog cho V, Sẽ chẳng phải thấy V khóc. Sẽ chẳng phải sợ V ở lại lăng nhăng. ...
Không còn thương.
Không còn yêu.
Cả nhớ nữa.
Chẳng còn bên nhau trên một con đường, mà có thể là bên một ai khác chẳng phải nhau.
Nhưng c` lại chẳng muốn như vậy đâu …
C` sẽ mãi yêu V …